Tin nhanh, tin moi trong ngay, tin tuc 24h

TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Chia tay người yêu vì mùi "cô bé"

19:28 |

Hôm đó chỉ có mình em sướng, còn tôi vừa nhức đầu vì "cô bé" bốc mùi không mấy dễ chịu vừa xót tiền vừa hoang mang cực độ.

Tôi và em quen nhau nhờ bạn bè mối lái. Ấn tượng ban đầu của tôi về em quá tuyệt. Vì em da trắng nõn, mặt dễ nhìn, thân hình chữ S. Vừa nhìn là tôi đã muốn làm tới luôn. Tôi cứ tích cực cầm cưa mất 3 tháng thì em “đổ”.

Ở bên em, tôi mới thấy dục vọng đàn ông tầm thường thế nào, bởi em quá thơm, quá quyến rũ. Nhưng tôi là người đàn ông đàng hoàng, dù muốn lắm nhưng không thể nào đặt chữ “dục” lên trước chữ “tình”. Nghiến răng chịu đựng thêm 3 tháng nữa, lúc ấy em mới đồng ý cho lên giường.

du hoc my,bếp gas âm,gach prime
Tôi đã rất hồi hộp và chuẩn bị kĩ lưỡng cho lần đầu này. Không như các anh khác lôi cho bằng được người yêu lên giường mà kẹt xỉn chỉ bỏ tiền ra đủ để vào nhà nghỉ. Tôi bỏ hẳn 80 đô cho một phòng khách sạn qua đêm. Thôi thì bạn gái có lòng mình cũng có dạ.

Mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ gợi cảm cho đến khi chúng tôi sắp nhập cuộc. Xin lỗi vì có thể hơi thô, nhưng khi chuẩn bị… thì tôi lập tức nín thở tái mặt. Tôi choáng mất mấy giây để định thần “mùi thơm” từ đâu toát ra. Nó không giống mùi sữa tắm hay nước hoa tôi từng ngửi thấy ở em. Đó chính xác là mùi hôi, cái sự hôi tắt thở của thứ mắm tôm ươn sình ngày nắng.

Hứng tụt mất một nửa nhưng tôi cố gắng giữ sĩ diện cho nàng. Tôi nhanh trí chuyển tư thế và kiểu “yêu”. Định thần là thế nhưng tệ thay cái mùi quái gở đầy ám ảnh đó cứ lởn vởn sộc vào mũi tôi.

Tôi “cúp điện” hoàn toàn trước em. Nhưng chợt nhớ đến cái giá 80 đô nên tôi vẫn gắng. Tóm lại hôm đó chỉ có mình em sướng, còn tôi vừa nhức đầu vì mùi không mấy dễ chịu vừa xót tiền vừa hoang mang cực độ.

Từ sau lần đầu tiên ấy, tôi vô cùng nghi hoặc và coi thường mùi thơm trên người em. Nó làm cho tôi có cảm giác em chỉ tắm và xịt nước hoa những phần phô diễn ra bên ngoài. Còn phần khuất lấp thì dường như em bỏ quên, không vệ sinh. Ngay trên người còn thế, tôi thật không dám tưởng tượng ra căn phòng và nhà cửa nhà em như thế nào.

Tôi không vì thế mà vứt dép chạy ngay, chỉ thấy tiếc cho một bông hoa đẹp bốc mùi từ bên trong. Vì thế tôi bắt đầu nói xa nói gần chuyện sinh lý. Tôi nghĩ rắc rối nhạy cảm ở cơ thể phụ nữ để lâu năm thì chắc chắn có bệnh, và khả năng cao là lây sang những thằng kém may mắn như tôi. Nhưng em ngây thơ quá không hiểu, lại cứ tiếp tục mời gọi tôi.

Tôi cuồng nhiệt, nhưng không sao có thể khuất lấp được cái thứ mùi ấy. Tôi không chịu được. Tôi đã nhắm mắt nhắm mũi thử lần thứ hai. Mặc dù trước đó đã tế nhị đẩy em đi tắm nhưng cái mùi kia vẫn không cải thiện được nhiều lắm. Vì em, tôi thề, cạch tới già tất cả các món liên quan đến mắm, có mùi mắm. Với hũ “mắm chúa cái” này cũng thế, không thay đổi được thì “thôi đẩy”.

Khó nhất là tìm ra một lý do để chia tay mà không làm tổn thương lòng tự trọng cái đẹp của một người phụ nữ. Tôi khổ sở nói xa nói gần, rằng chưa muốn kết hôn, rằng nhà bố mẹ nghèo, anh em đông, làm dâu sẽ rất khổ. Thậm chí còn nói là có nguy cơ vô sinh cao. Vậy mà em vẫn cứ dai dẳng chứng minh tình yêu.

Sức hèn kế mọn, trời không chịu đất nên tôi phải chơi bài ngửa. Tôi chỉ cho em xem ảnh cây hoa xác chết. Tôi hỏi “Đẹp không?”, em bảo “Lạ và độc quá anh ơi”. Tôi nói tiếp “Nhưng nó tỏa ra mùi xác chết thối rữa”. Em nhăn mặt “Eo ôi, thế ai mà dám lại gần”. Tôi chớp thời cơ nói nhanh như sợ không đủ can đảm để nói: “Em cũng vậy, đó là lý do anh muốn chia tay”.

Đó là cách hay nhất mà tôi có thể nghĩ ra được để chia tay em trong hòa bình. Ai ngờ em đỏ mặt đứng phắt dậy bỏ về và từ đó không bao giờ liên lạc lại nữa. Đến facebook, điện thoại em cũng chặn. Từ đó đến nay, ở đâu có tôi là em không dám xuất hiện. Tuy áy náy nhưng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Các bạn đọc xong bài này có đánh giá tôi là thằng đàn ông thế nào thì tùy các bạn. Câu chuyện “bi ai” và “hiểm” chính tôi vừa gặp hơn 1 tháng trước tôi vừa kể ra đây, tin hay không cũng tùy bạn nốt

P/s:gach prime,du hoc my,bếp gas âm
Read more…

Nghịch cảnh trớ trêu tôi trở thành chị dâu của chồng cũ

03:11 |

Cô sững sờ đến chết lặng. Người chồng cũ của cô… chính là em họ của Quang. Trái đất tròn sẽ lại gặp, nhưng chưa bao giờ cô nghĩ cuộc đời lại éo le nhường này…

Quen biết và trở thành vợ chồng chỉ sau 3 tháng tìm hiểu, Vân cứ nghĩ cuộc đời không còn gì có thể hạnh phúc hơn. Chồng cô là một người tốt, anh chăm làm, hiền lành và biết yêu thương vợ. Vân làm nghề thợ may. Vì sự khéo léo lại luôn nhiệt tình nên khách đặt may rất đông. Thậm chí, dù phải thức trắng cả đêm, cô cũng sẽ cố gắng để kịp ngày mai, khách hàng của cô sẽ có những bộ quần áo ưng ý, với những đường kim mũi chỉ cẩn thận, chắc chắn.
Những khi rảnh, Vân lại ngồi cắt may cho chồng, cho bố mẹ chồng những bộ quần áo giản đơn mà lại đẹp. Cô vui vẻ, tận tụy làm tốt vai trò của một người con dâu hiếu thảo.
Thế nhưng, ông trời cũng khéo trêu người hiền. Đã gần 3 năm rồi mà Vân vẫn chưa có con. Hai vợ chồng đã tìm đến nhiều phòng khám với những thầy thuốc giỏi nhất để mong muốn có một đứa con, thế nhưng vẫn không có một chút hy vọng. Mẹ chồng Vân đã bắt đầu giục giã, thậm chí bà còn đi nói này nói nọ với hàng xóm rằng Vân không biết đẻ, bóng gió rằng sẽ kiếm cho con trai bà một cô vợ lẽ sinh cháu nối dõi tông đường.



Nghịch cảnh trớ trêu tôi trở thành chị dâu của chồng cũ chi dau

Vân biết hết nhưng phận làm dâu, cô chỉ biết cúi đầu ngậm nỗi tủi hờn và cam chịu. Cô khóc và tâm sự với chồng, anh ôm cô và nói “Em đừng nghĩ linh tinh, rồi vợ chồng mình sẽ có một đứa con trai. Em đừng ngốc thế, anh không cần cô vợ lẽ nào hết. Anh chỉ cần vợ yêu của anh thôi”. Vân sung sướng, ôm lấy anh và nghe lời anh, tiếp tục hy vọng.
Năm thứ 4 lại trôi qua, tiếng cười nói trẻ thơ vẫn chưa được cất lên trong ngôi nhà ấy. Chồng Vân cũng bắt đầu đi sớm về khuya, không còn quan tâm đến Vân như trước. Anh uống rượu và lúc nào về nhà cũng trong tình trạng một con ma men.
Những lúc say, anh ta đánh Vân, chửi rủa Vân không biết đẻ. Được thể, bố mẹ chồng Vân chì chiết cô thật nhiều. Mẹ chồng tuyên bố thẳng là cuối năm nay mà Vân chưa có con thì anh sẽ phải bỏ Vân và lấy vợ khác. Bố mẹ chỉ có anh là con trai duy nhất, nhà này không thể tuyệt tự.
Vân ngước nhìn chồng, chờ đợi một lời bênh vực cho cô. Nhưng không, anh im lặng, một hồi lâu, anh quay sang cô và nói “cô nghe rõ chưa? Tôi cũng không thể chịu đựng được cô nữa?” Vân rụng rời, chết lặng trong đau khổ. Thế là hết, cuối năm đó, họ chia tay.
Thời gian cũng dần xoa dịu vết thương trong lòng Vân. Cô gặp gỡ và yêu Quang, một anh thợ điện tài năng cũng đã qua một đời vợ. Vợ Quang đã bỏ Quang theo một người đàn ông giàu có. Hai trái tim đã bị cuộc đời in hằn những vết thương, nay đã gặp nhau và cùng bù đắp, sưởi ấm cho nhau.
Khi Quang ngỏ lời muốn lấy Vân làm vợ, cô đã sợ hãi từ chối Quang. Cô nhắc lại cho anh nghe quá khứ của mình và cô sợ rằng sẽ không mang cho anh hạnh phúc. Quang cương quyết rằng quá khứ của cô, anh biết và chấp nhận, anh yêu cô và mong được có cô ở bên suốt cuộc đời. Chuyện con cái, anh tin là sẽ có cách giải quyết. Và họ về ở với nhau trong sự chúc phúc của hai gia đình. Trời không phụ lòng người, Vân có thai và sinh ra một bé trai kháu khỉnh. Thực là hạnh phúc to lớn mà cuộc đời đã dành cho cô. Cô bế con, tựa vào vai Quang cười mãn nguyện.
Đầy tháng con, Quang quyết định mời tất cả họ hàng gần xa về làm một bữa thật to để cùng chia sẻ niềm hạnh phúc lớn lao ấy. Trớ trêu thay, em họ xa của Quang không ai khác lại chính là người chồng cũ của cô. Cô sững sờ đến chết lặng. Anh ta, người chồng cũ của cô… chính là em họ của Quang. Trái đất tròn sẽ lại gặp, nhưng chưa bao giờ cô nghĩ cuộc đời lại éo le nhường này… Quang đến và hồ hởi giới thiệu, cô kéo Quang vào nhà rồi nói cho Quang biết sự thật mà cô mới biết kia. Anh giật mình khi nghe cô kể nhưng rồi anh bình tĩnh lại, nhẹ nhàng hôn vào trán cô và an ủi: “Em đừng lo, anh không để ý chuyện đó đâu. Hôm nay đầy tháng con, em phải vui lên chứ, chuyện này để tối mình nói chuyện nhé”.
Em họ – chồng cũ của cô đã đi mất và gửi lại một mảnh giấy cho vợ chồng cô. Mảnh giấy nhăn nheo viết mấy chữ “Xin lỗi em về chuyện xưa. Anh thực sự là một thằng khốn nạn hèn nhát. Mừng đầy tháng cu Tý. Chúc hai vợ chồng hạnh phúc”. Đọc xong, cả Vân và Quang đều nhìn ra cửa. Họ nhìn thấy bóng anh lướt qua, trên gương mặt Vân thoáng hiện lên nét buồn. Có lẽ cô vẫn còn nhớ về anh – người chồng vô tình năm ấy.
Read more…

Bắt quả tang chồng chát sex cùng nhân tình

03:16 |
Những dòng chữ của một con bé mới chỉ hơn 20 tuổi đầu với chồng, một thằng đàn ông đã có vợ, những lời lẽ đầy nhục dục, kinh tởm nhất.

Tôi sinh ra trong một gia đình gốc Hà Nội, gia đình tuy khá giả nhưng mọi thứ đều phải tự lập bởi bố mẹ hiện định cư ở nước ngoài.
 
Mẹ tôi là một người đàn bà độc đoán và khó tính, bố và hai anh em tôi luôn phải chiều theo những ý nghĩ quái gở của mẹ. Về phần bố, ông là một người hiền lành, tâm lý…vì lẽ đó tôi luôn cố gắng học hành để bố luôn tự hào.
 
Sau khi du học với bằng tốt nghiệp xuất sắc, tôi về Việt Nam và có ngay một công việc với thu nhập khủng.
 
Rồi từ đây, tôi gặp và kết hôn với chồng mình. Ngày đầu tiên gặp nhau, anh là một người đàn ông mẫu mực chín chắn vô cùng. Tất cả đồng nghiệp bạn bè đều nhận xét về anh như vậy và họ cho rằng ai được anh ấy yêu phải là người phụ nữ xuất sắc và giỏi giang.
 
Rồi anh tỏ tình khiến tôi hết sức ngỡ ngàng, anh không cho tôi cơ hội để từ chối, lảng tránh. Sau ngày đó, anh săn đón tôi một cách nhiệt tình, nói những lời có cánh khiến con tim khô cằn bao năm nay, giờ lại được vun vén tưới nước, lại là nước ngọt khiến tôi thực sự rung động.
 
Những ngày tháng sau đó, ngày nào anh cũng đưa tôi đi làm, yêu thương, chiều chuộng và tôi quyết định đi tới hôn nhân với anh bởi thật sự lúc đó tôi lo sợ mất anh, một người đàn ông hoàn hảo....nhưng tôi đã lầm.

chồng ngoại tình 1
Những ngày tôi sống ở nhà dì là những ngày anh cặp bồ với người khác. Ảnh minh hoạ
 
Nhà chồng neo người, tôi cứ nghĩ rằng ít người thì cuộc sống sẽ ít va chạm, nhưng thực sự khi đó tôi hiểu rằng, chỉ có sóng ngầm chưa nổi lên mà thôi.
 
Chồng là con một, nên trong hoàn cảnh gia đình như thế, tôi chưa bao giờ đòi hỏi chồng phải toàn tâm toàn ý với mình, tôi luôn nói với anh rằng hãy yêu thương mẹ nhé, để con mình sau này sẽ lấy anh làm tấm gương cho nó. Nhưng hình như với mỗi bà mẹ, như thế là chưa đủ.
 
Mặc dù trước mặt chồng, mẹ luôn đối xử tốt với tôi nhưng thật ra không phải, sau lưng bà hay nói những lời lẽ cay nghiệt, rồi bỏ tôi một mình với đứa con. Chồng đi làm suốt, gia đình tôi thì không ai ở Việt Nam. Mới sinh con xong tôi vẫn phải ngồi dậy, xách nước tắm cho con, dọn dẹp.
 
Cuộc sống ngột ngạt bắt đầu từ những lần không vừa ý nhau về cách chăm sóc giữa mẹ chồng và nàng dâu. Tôi có ngu không khi cứ nhẫn nhịn vào trong lòng mà chẳng hề kể gì với chồng. Rồi những lần cãi nhau giữa anh và tôi cũng bắt đầu từ đây.
 
Trước và sau khi cưới anh là hai con người hoàn toàn khác hẳn. Sau cưới, anh vô tâm, keo kiệt, bủn xỉn đến mức không tặng tôi bất cứ một món quà nào. Có đòi hỏi thì anh quay ra hờ hững, mắng chửi tôi thậm tệ.
 
Sau những lần cãi vã không có điểm dừng, chồng khuyên tôi nên về nhà ngoại....Ô hay, bố mẹ tôi không ở đây, lấy đâu ra nhà ngoại mà về. Cái nhà trước đây tôi ở đến khi lấy chồng cũng đã cho thuê rồi, anh định bảo tôi đi đâu bây giờ đây.
 
Lúc đó không hiểu sao tôi lại nghĩ chắc do mình sai, chồng hiền lành tử tế, đang làm dự án, đang bận, tôi không thông cảm lại còn cãi nhau với chồng. Vì vậy tôi đã xuống nước xin lỗi anh mặc dù chẳng có lỗi gì, nhưng vì quá yêu và quá tin tưởng mà tôi nghĩ, trong cuộc sống vợ chồng, có người cương thì cũng cần có người nhu chứ.
 
Tôi xuống nước lần nào thì anh cương lên lần đấy. Rồi anh muốn ngủ riêng và tôi cũng đồng ý. Thời gian đó, anh đi ra ngoài nhiều, tôi gặng hỏi thì anh bảo sống với tôi không có không gian sống nên tôi hãy sang bên nước ngoài với bố mẹ....
 
Và tôi lại đồng ý, tôi xách ba lô mang theo đứa con 6 tháng tuổi về nhà bà dì tá túc vài tuần....trong lòng vẫn nuôi hy vọng chồng đừng giận nữa.
 
Nếu hôm đấy không vì đem con về nhà lấy quần lấy áo cho con, vô tình mở máy tính của chồng lên thì có lẽ cả đời tôi vẫn cứ bị lừa, một cú lừa đau đớn, ngu si nhất.
 
Những dòng chữ của một con bé mới chỉ hơn 20 tuổi đầu với chồng, một thằng đàn ông đã có vợ, những lời lẽ đầy nhục dục, kinh tởm nhất. Họ hẹn nhau đi khách sạn, đi ăn đi uống, rồi hẹn nhau kích thích điểm nào, hôn hít điểm kia cho phần thêm quyến rũ....
 
Nước mắt không thể chảy có lẽ là minh chứng đau đớn nhất cho tất cả mọi nỗi đau. Tôi bình tĩnh lấy điện thoại chụp lại những dòng chat đó và gọi điện lại cho chồng, và anh ta thừa nhận không một chút sợ hãi, hối lỗi.
 
Tôi đã khóc rất nhiều, không ngày nào không khóc, khóc đến mờ cả hai con mắt,. Tôi từng nghĩ sẽ nhắm chấp nhận cuộc sống này và mong chồng thay đổi về bên mình, lúc thì tôi lại mong được giải thoát.

chồng ngoại tình 2
Tôi bình tĩnh lấy điện thoại chụp lại những dòng chat đó và gọi điện lại cho chồng, và anh ta thừa nhận không một chút sợ hãi, hối lỗi. Ảnh minh hoạ
 
Thời gian sau đó, vì công ty dị nghị nhiều, cô bồ của chồng đã tự động rút lui và xin chuyển công tác tại một công ty khác và cắt đứt mọi liên lạc. Anh hối lỗi, quay về xin tôi tha thứ và làm lại từ đầu.
 
Thời gian trôi qua, nỗi đau một phần trong lòng cũng đã nguôi ngoai bớt. Tôi đồng ý cho anh ta một cơ hội để làm lại từ đầu...cuộc sống bắt đầu lại từ những gượng gạo, những cố gắng đem lại tình cảm cho nhau, chứ không còn là cảm xúc của thời yêu đương mãnh liệt.
 
Mặc dù trải qua nhiều sóng gió, cũng như việc không hoà hợp giữa mẹ chồng nàng dâu, nhưng qua chuyện ngoại tình của chồng, một năm thử thách sống trong địa ngục mà giờ đây cuộc sống tôi có phần ổn hơn rất nhiều.
 
Tôi hiểu được, dù là một người phụ nữ ở bất cứ đâu, trình độ nào, ai cũng phải sống tự lập, sống cho bản thân mình, đừng phụ thuộc vào bất cứ ai. Dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng làm điều gì dại dột, hãy sống chủ động, công việc ổn định và phấn đấu hết mình, chăm sóc cho bản thân mình, dù cuộc đời không như mình mong muốn, dù chồng mình có bỏ rơi thì cũng phải đứng thật vững. Để cho anh ta thấy mình có cuộc sống của mình, mình làm được bằng chính đôi tay của mình mà không phải phụ thuộc bất cứ ai.
Read more…

Phản bội

03:15 |

Cơn mưa bất ngờ kéo đến. Chị đi làm về hốt hoảng khi thấy một bóng người nằm thu lu ngay trước cổng nhà mình, một cô gái khá trẻ tầm đôi mươi, mặt mũi tím tái.


Phản bội

Chị dùng hết sức mình đưa cô gái vào nhà. Sau khi được chị thay bộ đồ khô ráo và nấu cho bát cháo, cô gái dần dần tỉnh lại. Chị ân cần hỏi han tên tuổi, gia cảnh. Chị bảo để chị gọi người thân, bạn bè đến đón. Cô gái không trả lời, chỉ có đôi dòng nước mắt. Chị đinh ninh cô bé này gặp chuyện gì đau buồn lắm. Chị thấy thương quá đỗi. Chị cứ để cô gái khóc xong mới toan hỏi. Nhưng khi chị chưa kịp nói điều gì, thì cô gái đã quỳ thụp dưới chân chị mà vái lấy vái để. Chị hoang mang không hiểu.
Lẫn trong những tiếng nói ngập ngừng, đứt quãng bởi tiếng nấc nghẹn, chị hiểu được câu chuyện. Cô bé tên Loan, năm nay 19 tuổi, đang là sinh viên một trường đại học trong thành phố này. Nhà nghèo, Loan sớm đi làm thêm, phụ việc cho một quán cà phê. Ở đây, Loan gặp gỡ và có tình cảm với một người hơn tuổi. Với những hứa hẹn trên mây, với tâm hồn đầy chất lãng tử của người đàn ông ấy, Loan nhanh chóng rơi vào cạm bẫy tình yêu. Tuy biết người ấy đã có vợ con, nhưng thương người ấy phải sống với người vợ bệnh tật, ốm yếu, Loan muốn bù đắp cho người đàn ông cô yêu. Đến khi Loan biết mình có bầu, thì người đàn ông đó đã cao chạy xa bay. Loan đã cố tìm gặp nhiều lần mà không được. Gọi điện cũng thấy thuê bao ngoài vùng phủ sóng.
Loan nói giờ ốm nghén không thể đi học sợ bạn bè biết. Tiền nong thì cạn kiệt dần. Trong cơn bấn loạn và tuyệt vọng, Loan đến nhà người đàn ông đó mong tìm được một lối thoát, một hướng giải quyết. Chị như đứng tim khi Loan nói người đàn ông đó là chồng của mình. Tai chị như ù đi. Chị choáng váng, tay bấu vào thành ghế.
Chồng chị, người đàn ông chị hết mực yêu thương, người cha mẫu mực của các con chị. Chị hy vọng tất cả chỉ là hiểu lầm. Nhưng không, khi Loan chỉ đúng vào chồng chị trong ảnh. Bức ảnh anh chụp cùng nhiều người trong công ty. Anh đi công tác từ đầu tuần, đến tuần sau mới về. Chị cuống cuồng bấm số anh, mong một lời phủ nhận. Nhưng chỉ sau câu hỏi, đầu máy bên kia đã vang lên những tiếng tút tút dài vô tận.
Chị hoang mang không biết phải làm sao. Đánh cho kẻ cả gan cướp chồng chị đang van xin, khóc lóc kia một trận cho hả dạ, hay mua vé bay đến thẳng chỗ anh công tác mà làm loạn lên? Đất dưới chân chị như sụp xuống. Chị còn không biết bám víu vào đâu, huống hồ cô gái ấy...
Read more…

Em vẫn chờ

03:13 |

Lần đầu gặp anh, tôi đang loay hoay với chiếc xe máy hết xăng. Mồ hôi rịn trên trán, bộ đồng phục đỏ bó sát cùng đôi giày cao gót khiến bước chân tôi nhức nhối, lại phải dắt thêm chiếc xe nặng nề.


Em vẫn chờ

“Chào cô, tôi sẽ mua xăng hộ, hãy tấp xe vào lề và chờ năm phút nghen!”, chả hiểu anh ở đâu xuất hiện như một vị cứu tinh. Nhoáng cái, anh quay lại với chai xăng đầy. Anh cười: “Tôi cho em nợ đấy, nếu còn gặp lại, nhất định tôi sẽ đòi đó!”, nói rồi anh quay xe đi vội.
Đúng là trái đất tròn, tôi gặp lại nụ cười quen quen trong thang máy văn phòng công ty: “Nào, hôm nay trả tiền xăng chứ nhỉ?”. Tôi mời anh ăn trưa ở tầng hầm cao ốc, không hiểu sao một đứa luôn cảnh giác như tôi lại có thể cởi mở với một chàng trai xa lạ ngay buổi đầu tiên trò chuyện. Vẻ liến láu, tinh nghịch cố hữu của tôi phát huy, anh ít nói, chỉ nhìn tôi cười.
Thời gian dần trôi, chúng tôi thân thiết nhau hơn. Anh là giám đốc nhân sự của một công ty thép, trẻ trung và lịch lãm, thông minh và đầy cá tính. Chính anh là người khiến tôi biết tự hào về bản thân. Tôi có thể bàn luận cùng anh về mọi thứ, từ vật liệu cứng, nitơ lỏng vốn là ngành học của tôi cho đến những giải bóng đá bên tận xứ Anh hay Tây Ban Nha. Dần dần, anh và tôi hiểu nhau rất rõ, đến độ chỉ nhìn vào mắt nhau là đủ biết bạn mình đang trăn trở điều gì.
Thế nhưng, chúng tôi cũng chỉ dừng lại ở tình bạn, hay hơn một chút. Chỉ có tôi và anh hiểu rõ hơn ai hết rằng đã có gì đâu cơ chứ. Ừ, chúng tôi chỉ chạm tay vào nhau, đọc được niềm vui, nỗi buồn trong ánh mắt của nhau, ở bên nhau hằng giờ vẫn không hết chuyện. Chúng tôi ngồi cạnh nhau trong quán cà phê hằng tuần vào tối thứ Bảy như những đôi uyên ương, nhưng chỉ có thế. Anh chưa ngỏ lời, không có hoa hồng đỏ mà chỉ toàn hoa hồng trắng. Tôi vẫn biết hoa hồng trắng chỉ tượng trưng cho một tình bạn thanh khiết, thế nhưng, ở bên anh tôi luôn thấy bình yên.
Đó là một buổi chiều, tôi đang bù đầu với hồ sơ, những bản fax dài ngoằng, những kế hoạch phức tạp thì anh xuất hiện: “Em ạ, một CD nhạc Nga tuyệt hay cho em, chúng ta cùng nghe nhé!”. Rồi anh chở tôi ra ngoại ô, dừng xe ngay đồng cỏ xanh mướt, những bông cỏ đuôi chồn tím sẫm khoe mình trong ráng chiều sắp tắt, hai đứa giành nhau cái máy nghe nhạc, chẳng ai chịu nhường ai, cuối cùng mỗi người mỗi tai nghe, nằm dài trên cỏ, nhìn những đám mây trắng xốp đuổi nhau trên cao.
Đó là những buổi đi miền Tây cứu trợ đồng bào vùng lũ, lặn lội trong bưng biền Đồng Tháp Mười chằng chịt sông rạch. Tôi lọt tõm xuống kênh khi qua cây cầu khỉ trơn trượt, anh nhào xuống ôm chặt lấy tôi, đưa vào bờ. Anh xốc tôi trên vai đến trạm xá khi tôi bị rắn cắn. Ngồi bên dòng Hậu Giang chờ phà, anh hát cho tôi nghe bài “Chiếc áo bà ba”. Không thể kể hết những kỷ niệm chúng tôi có với nhau, chia sẻ cùng nhau hơn hai năm thân thiết. Vậy mà bây giờ, chúng tôi xa nhau hai phương trời cách biệt. Anh sang Nga vào một ngày mùa thu, cúc vàng rực trên sân nhà tôi. Anh bảo rằng, có thể lần này anh đi hơi lâu, em có chờ anh trở về không? Tôi không trả lời, hẳn đọc trong mắt tôi, anh hiểu hơn hết thảy…
Read more…

Phụ huynh thích “tấn công” Facebook của con

02:58 |

Facebook là nơi giới trẻ thể hiện bản thân, giao lưu, kết bạn và trò chuyện với nhau. Vì thế để hiểu và quản lý con mình dễ hơn, mà nhiều ông bố bà mẹ đã phải tham gia vào cộng đồng Facebook... Tuy nhiên để "kết bạn" với con trên Facebook cũng thật nan giải.

Hàng loạt bố mẹ "tấn công" con trên Facebook

Nhiều ông bố bà mẹ đã phải tìm hiểu về mạng Facebook để lập tài khoản cá nhân rồi kết bạn với con của mình, nhằm hiểu con hơn. Thậm chí có nhiều ông bố bà mẹ thấy báo chí đưa những hình ảnh lõa lồ của nhiều cô gái trẻ, hay những vụ lừa tình qua Facebook trên báo chí, nên đã nhanh chóng gia nhập vào cộng đồng Facebook.

Chị Lan Anh (Nguyễn Lương Bằng - Hà Nội) chia sẻ: "Chồng tôi công tác nước ngoài, một mình ở nhà chăm con. Tôi chỉ sợ con mình hư hỏng rồi chồng về không biết ăn nói với chồng thế nào. Vì thế mà tôi luôn sát cánh bên con, mặc dầu năm nay đứa con đầu cũng là nữ sinh ĐH năm nhất.

Cứ hễ vào phòng nó là tôi cứ thấy nó mở Facebook rồi chat chit với bạn bè trên đó. Vừa qua tôi đọc báo cũng thấy nhiều vụ lừa tình, lừa tiền trên đó nên tôi cũng phải lập một cái để vào giám sát nó".
 
Phụ huynh thích “tấn công” Facebook của con
 
Anh Nguyễn Tuấn Nam Nam (Ba Đình - Hà Nội) bán nước đầu ngõ có con trai đang là sinh viên ĐH Hà Nội. Mặc dù anh không hiểu nhiều về máy tính, nhưng sau khi thấy con của mình tốn phần lớn thời gian cho Facebook mà nhiều khi quên đi việc học hay thậm chí quên cả tắm rửa.

Vì thế mà anh đã phải tìm hiểu về máy tính, tìm hiểu về trang mạng Facebook, để rồi anh cũng lập một trang cá nhân cho mình. Anh sợ con biết nên không kết bạn với con, mà chỉ thỉnh thoảng vào rồi sang trang của con xem con mình viết gì.

Anh Nam chia sẻ: "Từ khi theo dõi con trên facebook mình hiểu con hơn, có nhiều điều nó không dám chia sẻ với bố mẹ, nhưng với bạn bè của nó trên facebook thì sẵn sàng chia sẻ".

Còn chị Minh Hiền (đang là nhân viên văn phòng tại Hà Nội), mặc dù không thích Facebook nhưng chị cũng phải đăng ký một tài khoản cá nhân để quản lý con. Vì chị Hiền cho rằng: "Khi thấy con gái học lớp 12 của mình suốt ngày cầm điện thoại chat chít, đăng ảnh, bình luận trên Facebook.

Đọc báo thì mình thấy nhiều đứa trẻ chửi bố mẹ trên Facebook khiến mình cũng lo lắng cho con. Tôi cũng sợ nó yêu đương linh tinh trên mạng nữa nên phải vào xem con mình thế nào để còn hiểu con và chia sẻ cùng con".

Con "giật mình" khi thấy bố mẹ có Facebook


Facebook là nơi giới trẻ dễ dàng thể hiện tình cảm, cá tính của mình, vì thế mà việc tìm hiểu con cái qua facebook cũng là một việc làm tốt. Từ đó các bậc phụ huynh mới có cách giáo dục con cái tốt hơn, nhưng việc tiếp cận facebook của con cái là một vấn đề vô cùng nản giải của nhiều bậc phụ huynh hiện nay.

Có nhiều bạn trẻ đã phải than phiền khi có bố mẹ là bạn bè trên trang Facebook của mình. Vì hầu hết các bạn trẻ cho rằng khi bố mẹ theo dõi mình trên Facebook thì sẽ không được nói chuyện thoải mái với bạn bè trên trang mạng đó. Thậm chí nhiều bạn trẻ đã phải dè chừng các hoạt động trên trang Facebook của mình.

Mặc dù là sinh viên năm thứ 4, nhưng B.Lan (sv ĐH Hòa Bình) "giật mình" khi thấy bố mình yêu cầu kết bạn. B.Lan đã phải ẩn đi những lời lẽ thiếu tính lịch sự mà khi nóng vội B.Lan đã viết thành status. Rồi B.Lan giả vờ như không biết bố kết bạn mà không chấp nhận lời kết bạn đó.

Nhưng một tuần sau bố B.Lan đã gọi điện và yêu cầu B.Lan chấp nhận lời kết bạn của bố. Từ đó B.Lan không giám đăng tải dòng suy nghĩ, cũng như hình ảnh lên trang cá nhân của mình nữa.

Tuy ra trường một năm và đang đi làm nhưng chị Thảo Anh vẫn nhận được yêu cầu chấp nhận lời kết bạn của bố. Mặc dù Thảo Anh đã biết bố mình lập Facebook cách đây 2 tháng, cô cũng biết bố chị hay "chat chit" với em trai qua Facebook. Cô đã phải dò hỏi em trai xem bố có hay bình luận, hay nói gì về Facebook của em không, rồi mới chấp nhận lời kết bạn của bố.

Còn Minh Vương chàng sinh viên năm 2 tại Hà Nội mặc dù chấp nhận lời kết bạn của cả bố và mẹ, nhưng Vương luôn để bố mẹ trong chế độ "chặn".

Vương chia sẻ: "May mà facebook còn có chế độ để ẩn với một số người, mình chỉ sợ bố mẹ mắng vì nhiều lúc bực mình nên mình có văng tục trên dòng thời gian của mình. Nên buộc mình phải để ẩn bố mẹ để bố mẹ không thể nhìn thấy những dòng tâm trạng đó của mình".
Read more…

Cái thứ vợ gì đánh chồng hăng đến thế!

02:57 |
Vợ chồng tôi sống được với nhau đến giờ là do tôi tốt nhịn, chứ phải như người khác, bỏ lâu rồi, muốn sống chết ra sao thì ra.
Mụ vợ nhà tôi được cái hay lam hay làm. Riêng cái quán bún chả của mụ nuôi sống được cả nhà, bao gồm một chồng và hai đứa con trai. 

Phải cái mụ ấy dữ quá, suốt mười mấy năm sống với nhau tôi chẳng có lúc nào được mát mặt vì vợ yêu vợ chiều, vợ phục dịch như người ta cả. Nhà có 3 “thằng”, đồng vai phải lứa như nhau hết, điên lên mụ ấy chửi thằng bố cũng như thằng con. 

Cái thứ vợ gì đánh chồng hăng đến thế!

Mụ ấy ngồi bán hàng, tôi phụ quạt chả chứ ai. Đã chẳng biết ơn chồng đỡ đần thì thôi, lúc quán đông quạt không kịp tôi còn bị giục, bị chửi như tát nước vào mặt. Khách lạ không biết tôi là chồng khéo tưởng thằng osin, khách biết rồi thì cười tủm tỉm, hôm nào mụ ấy chửi hăng quá khách tỏ rõ sự ái ngại, thương hại cho tôi, mà bị thương hại vì vợ chửi thì còn gì nhục cho bằng. Lúc vợ chồng tình cảm tôi cũng nhắc khéo xa xôi nhưng mụ ấy không chừa. Có hôm tôi gặp mấy thằng bạn cũ ngồi nhậu lai rai không về, tới chừng gần khuya mụ hổ điện mãi không được tức tốc phi đến (chả biết mụ tra đâu ra chỗ nhậu của tôi), mặt hằm hằm xông vào bạt tai tôi một cái nảy đom đóm mắt. Đã ngà ngà mà ăn tát của mụ tôi còn tỉnh cả rượu. Nhục ê chề. Lòng tôi nuôi chí phục thù, quyết phải cho mụ vợ trắng mắt ra.
Cho nên cái hôm tôi đi chiếu bạc là tôi cố ý. Y như rằng, mụ vợ lại xuất hiện sau vài lần điện thoại cho tôi không được. Lần này mụ không đánh không chửi ngay tại trận, mà cười giả lả gọi tôi về. Ra đến đường mụ mới bắt đầu lên cơn. Tôi vì đã có chuẩn bị tinh thần trước nên nói cứng “bà một vừa hai phải thôi, tôi đi đâu mặc xác tôi can gì đến bà”. Có tí ngỡ ngàng nhưng mụ lại quàng quạc cái mồm phủ đầu tôi ngay. Tôi cãi lại đâu được hai câu thì ăn ngay một cước của mụ vào chỗ hiểm, đau điếng người, chảy cả nước mắt. Cái chỗ mụ tung cước lại ngay đầu ngõ chợ, thế nên bây giờ ai cũng biết tôi là thằng bị vợ tẩn đến khóc. Hai thằng con tôi ngày càng chẳng coi bố ra gì, chúng nó chỉ sợ mẹ chứ không nghe tôi.
Người ta bảo hai người kết hôn muốn ăn đời ở kiếp thì phải lựa cho người cương kẻ nhu, chồng giận thì vợ bớt lời và ngược lại. Nhưng tôi chỉ toàn thấy mình nhu, mụ ấy cương. Tôi càng ngày càng sợ vợ, chết quách cho xong, chứ sống thế này thì sống làm gì!

Read more…

Yêu nhau thật tâm thì đã không buông tay quá dễ

00:44 |

Read more…

Nhãn gợi ý